Hồi ức game thủ Gã cừu nhân Võ Lâm khiến tôi nhớ mãi |
Hồi ức game thủ Gã cừu nhân Võ Lâm khiến tôi nhớ mãi - Mobile Minh Chủ Võ Lâm
Chúng tôi im lặng lao vào nhau quần thảo cho tới khi tôi ngã xuống. Lần này đến lần khác, đêm này đến đêm khác. Chúng tôi đánh nhau như hai kẻ thù truyền kiếp, như thể chúng tôi sinh ra để làm việc đó.
Hồi ức game mobile Mất một tuần mò mẫm chơi Minh Chủ Võ Lâm, tôi mới quen được với các quy tắc chơi và cách điều khiển nhân vật. Từ đó, một ngày 3 giờ đều đặn, tôi thêm vào cuộc sống của mình một công việc vô cùng tẻ nhạt: bật chương trình lên, đăng nhập iwin vào nhân vật, lấy ra một ít ngân lượng từ tai game minh chu vo lam trong rương chứa đồ, đi mua đầy các loại dược phẩm rồi đến một cái động nào đó. Trong hàng giờ sau đó, tôi mải miết đánh những con quái vật hình thù dị dạng để nhân vật game điện thoại của mình được lên điểm kinh nghiệm. Hết dược phẩm lại về mua, mua xong lại lên đánh quái, cứ thế khép kín một vòng tuần hoàn buồn tẻ. Cột điểm kinh nghiệm nhích lên chậm chạp, còn tôi, kiên nhẫn một cách kỳ quặc, ngồi thực hiện công việc Minh Chủ Võ Lâm của mình hàng đêm.
Các bạn sẽ hỏi: để làm gì?
Tôi trả lời: cũng không biết nữa!
Tôi, gã trai 30 tuổi, đã tốt nghiệp MBA ở nước ngoài về và hiện đang làm quản lý marketing cho một công ty cỡ lớn. Tôi sống một mình, tính tôi thích tự do. Bố mẹ tôi đủ bận rộn để không có nhiều thời gian quan tâm tới tôi, và đủ giàu để mua cho thằng con một căn hộ ở trung tâm thành phố. Lương tháng của tôi đủ để chi tiêu khá thoải mái cho cuộc sống độc thân, đôi khi đủ cho cả những thú vui game online Minh Chủ Võ Lâm hơi điên rồ một chút. Hình thức của tôi đủ để thỉnh thoảng tham gia vài cuộc phiêu lưu tình ái, và thậm chí còn đủ để làm một kẻ đào hoa phóng đãng nữa, tất nhiên, nếu như tôi muốn. Dường như tôi không cần thêm gì nữa cho cuộc sống quá đầy đủ của mình.
Có lẽ đó là nguyên nhân chính khiến cho tôi không cảm thấy mình hạnh phúc như đáng lẽ game miễn phí ra phải thế, có lẽ đó cũng là nguyên nhân hàng đêm tôi cặm cụi trên cái thế giới Minh Chủ Võ Lâm này, làm những công việc chán ngắt lặp đi lặp lại. Để cho đêm bớt dài hơn chăng?
Hôm đó, chu kỳ đều đặn buồn tẻ ấy đột nhiên bị phá vỡ.
Lần thứ 2 quay về mua thuốc, khi tôi lên lại chỗ cũ đã thấy khu vực của mình bị chiếm. Một gã Ngũ Độc đang tung hoành giết quái ở nơi tôi đang chơi game minh chu vo lam. Thấy tôi quay lại, hắn vẫn thản nhiên tiếp tục công việc của mình.
- Này ông, đây là chỗ của tôi mà!
– À ừ, tiếc quá...
Mấy giây sau tôi mới hiểu hắn nói tiếc cái gì, khi một quả cầu iwin độc xanh là bất thần bay tới khi tôi chưa kịp phòng bị, làm nhân vật của tôi lăn ra “chết”. Hắn nói tiếc, là tiếc vì phải “mất công” dừng lại để “giết” tôi chiếm bãi đó.
Có lẽ đó là nguyên nhân chính khiến cho tôi không cảm thấy mình hạnh phúc như đáng lẽ game miễn phí ra phải thế, có lẽ đó cũng là nguyên nhân hàng đêm tôi cặm cụi trên cái thế giới Minh Chủ Võ Lâm này, làm những công việc chán ngắt lặp đi lặp lại. Để cho đêm bớt dài hơn chăng?
Hôm đó, chu kỳ đều đặn buồn tẻ ấy đột nhiên bị phá vỡ.
Lần thứ 2 quay về mua thuốc, khi tôi lên lại chỗ cũ đã thấy khu vực của mình bị chiếm. Một gã Ngũ Độc đang tung hoành giết quái ở nơi tôi đang chơi game minh chu vo lam. Thấy tôi quay lại, hắn vẫn thản nhiên tiếp tục công việc của mình.
- Này ông, đây là chỗ của tôi mà!
– À ừ, tiếc quá...
Mấy giây sau tôi mới hiểu hắn nói tiếc cái gì, khi một quả cầu iwin độc xanh là bất thần bay tới khi tôi chưa kịp phòng bị, làm nhân vật của tôi lăn ra “chết”. Hắn nói tiếc, là tiếc vì phải “mất công” dừng lại để “giết” tôi chiếm bãi đó.